Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2025

BÊN TRONG BÃI SẬY (Phần 2) – Lúc hoạn nạn mới biết ai là bạn

  BÊN TRONG BÃI SẬY (Thể loại: Tâm linh) Tác giả: Hoài Nam Chương 4   Anh ấy đang ở đâu? Ông sếp nói vừa đủ nghe: – Ba người bật đèn pin, đi theo tôi. Tôi khá bất ngờ khi nghe câu nói đó, nhưng đây là mệnh lệnh cấp trên nên phải tuân theo, mặc dù rất sợ. Theo chân người sếp đi trước, chúng tôi mon men tiến tới sát bên những cây sậy bị ngã rạp, dùng đèn pin soi vào gốc. Dấu đổ vẫn còn mới, ông ấy bạo dạn tiến vào bên trong. Ba đứa chúng tôi bỗng nhìn nhau, hoang mang, rồi bấm bụng bước theo. Chúng tôi đi sát bên nhau, không dám rời xa một bước. Bên dưới đám sậy là một lớp đất khá mềm, có nhiều chỗ khi bước qua bắn cả nước, thấm ướt vào giày. Lúc đó tôi vừa sợ lọt xuống hố, vừa sợ rắn, vì tôi biết đa phần những con rắn có độc tính mạnh thường đi săn đêm. Vừa đi, tôi vừa dùng đèn pin để soi dưới chân, bước lại trên những dấu chân của người đi trước. Đột nhiên, đầu tôi va mạnh vào lưng anh bảo vệ đi phía trước. Bất ngờ, tôi ngước lên xem có chuyện gì mà anh ấy dừng lại. Một...

BÊN TRONG BÃI SẬY (Phần 1) – Người bảo vệ mất tích

BÊN TRONG BÃI SẬY (Thể loại: Tâm linh) Tác giả: Hoài Nam Chương 1:   Công việc mới Năm 18 tuổi , cú sốc đầu đời của tôi là thi trượt đại học. Đó là ngôi trường mà từ lâu tôi đã ấp ủ giấc mơ, nay không thực hiện được nên tôi rất buồn và thất vọng với chính bản thân mình. Sau khi nghe lời gia đình khuyên, tôi không vào hệ cao đẳng dù dư khá nhiều điểm, mà quyết định dành thời gian cho việc ôn tập để năm sau thi lại. Phải vào được đại học tôi mới chấp nhận. Thời gian đầu, tôi tập trung cho việc học tại nhà. Lúc đầu thì cũng hào hứng và nhiệt huyết lắm, nhưng từ khi thấy bạn bè – đứa đi học, đứa đi làm – còn tôi cứ thui thủi một mình ở nhà, cũng đâm ra chán. Tôi xin bố mẹ cho mình được đi làm công ty, một phần là để đỡ đần kinh tế cho gia đình, phần còn lại là bớt thời gian rảnh rỗi; một ngày chỉ cần dành vài tiếng để ôn tập là được. Ban đầu, bố mẹ tôi không đồng ý. Họ bảo sợ tôi đi làm rồi không còn sức tập trung cho việc học. Nhưng sau nhiều lời nài nỉ, họ cũng đành chấp nhận lờ...